Tô Chí Tự

NIỀM ĐAU MONG ĐỢI






Núi Nhạn ngàn năm khói lam vương đỉnh tháp.
Sông Đà muôn kiếp nước biếc quyện chân cầu.
Chóp Đá Bia _ bia đá _ngóng mãi đến ngàn sau...
Tình ngỡ mất mà trăm năm không mất.
Có những thứ tưởng chừng không có thật.
Vẫn luân lưu, ầm ĩ tận đáy lòng !
Có đi xa, vắng khuất...mới biết chờ mong.
Là hạnh phúc đau thương (?) khi có nơi để nhớ !
Cảm ơn thời gian đã cho ta niềm đau mong đợi !
 

Được bạn: HB 24.01.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "NIỀM ĐAU MONG ĐỢI"